Nguyên Đỗ

Mẹ Và Gốc Mai Ngày Tết

Con vẫn nhớ gốc mai vàng trước ngõ
Mỗi xuân về hoa nở rộ trên sân
Người đi qua kẻ về lại tần ngần
Gốc mai đẹp từ đời xưa đời xửa

 
Gốc mai đó trồng từ đời ông cố
Bao nhiêu năm lớn tựa gốc bưởi to
Mẹ hằng ngày chăm bón với phân tro
Cho mai nở đúng vào ngày mồng một tết

 
Mẹ yêu lắm, gốc mai già thân thiết
Tựa người thân, tự ông cố, ông cha
Gốc mai xưa đầy nhựa sống đậm đà
Vẫn cương vững giữa đời giông mưa bão

 
Vậy mà mẹ đành bán mai quý báu
Lấy vàng thau để mua sắm tậu ghe
Chờ bao năm, trông ngóng đợi bố về
Để vượt biển chao ơi ôm mộng lớn

 
Con thưở nhỏ trí có gì vẩn bợn
Vẫn vô tư hát với hỏng lông nhông
Những bài ca cách mạng thuộc nằm lòng
Mẹ rướm khóc không hở câu buồn trách

 
Đi tới đích Mẹ nói từng góc cạnh
Con hiểu rồi, tuổi thơ cũng đi qua
Mấy mùa Xuân, lại nhớ gốc mai già
Và nước mắt, những hy sinh của Mẹ

 
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn 20.5.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mẹ Và Gốc Mai Ngày Tết"